Giờ đây, hành trình 4 năm gắn bó với Trường ĐHGD kể từ ngày đầu tiên ấy đang dần đi đến vạch đích cuối cùng. Với tôi, đây là khoảng thời gian nhiều nhớ nhung và nuối tiếc nhất trong quãng đời sinh viên.
Có lẽ giờ này các em học sinh lớp 12 đang tất bật, hối hả với kỳ thi đại học. Bốn năm trước, tôi cũng đã ở trong cái tâm trạng như các em lớp 12 bây giờ. Hồi ấy, trong cái ước mơ và khát vọng của tuổi trẻ, tôi đã quyết định trở thành thành viên của đại gia đình UED. Nghĩ lại khoảnh khắc đó, tôi vẫn thường mỉm cười rằng giống như số trời đã định cho tôi là phải đến UED vậy. Bốn năm trôi qua, ngỡ như vừa mới hôm nào bỡ ngỡ nhập trường. Giờ đây, khi đang ngồi viết dòng chữ này, những kỉ niệm xinh đẹp nhất của tôi, của một thời làm sinh viên lại cứ thế ùa về.
Chuyến học tập ở Hòa Lạc vào kì nghỉ hè của năm nhất – kỉ niệm đặc biệt nhất trong tôi. Chúng tôi có 1 tháng ở cùng nhau, học cùng nhau và sinh hoạt cùng nhau. Thật may mắn vì đó là khóa đầu tiên được trải nghiệm cảm giác sống trong ngôi nhà chung Hòa Lạc.
Có một chút bỡ ngỡ, có một chút sợ hãi và có chút tiếc nuối vì chưa tận hưởng được hết một tháng cùng nhau. Khoảng thời gian đầu, nhớ nhà, và chưa quen vì lối sống kỉ luật ở quân đội, phải đi ngủ sớm, dậy sớm, lao động và vệ sinh. Nhưng đến khi kịp bắt nhịp và thích nghi thì cũng là lúc phải chia tay. Buổi trưa hôm ấy, bài hát “Tạm biệt” được phát lên trên loa phát thanh của trung tâm, tất cả chúng tôi bị sững người lại. Chụp lại và ghi lại những bức ảnh cuối cùng ở Hòa Lạc mà đời sinh viên sẽ chỉ có 1 lần trải qua. Tôi còn là đứa may mắn hơn khi mà sinh nhật tôi đúng thời điểm ở Hòa Lạc. Bữa tiệc hôm đó vẫn có hoa, vẫn có bánh và đặc biệt là có các bạn. Không chỉ riêng tôi mà ai đã từng đi qua “kì nghỉ” đó đều sẽ để lại một phần kì ức đẹp nhất của cuộc đời sinh viên.
Hình ảnh tại Hòa Lạc
Trở thành sinh viên của UED, bạn sẽ không thể nào “thoát” khỏi Hội thi nghiệp vụ sư phạm. Đó là cuộc thi thường niên, là nơi mà các thế hệ sinh viên của trường có dịp trao đổi và học hỏi từ nhau rất nhiều điều thú vị. Chúng tôi đã dành ra cả tháng cùng nhau, đi sớm về muộn để cùng nhau hát, cùng nhau múa và làm tất cả mọi thứ cho cuộc thi. Có những lần bật khóc vì bất đồng quan điểm, rồi phải ngồi đợi nhau tận cả tiếng đồng hồ mới đủ đội hình, nhưng những ngày tháng ấy dần đi qua và kết quả đạt được là những giây phút thăng hoa ở trên sân khấu. Chúng tôi hết mình tỏa sáng, như dành trọn hết niềm tự hào cho những cô giáo, thầy giáo tương lai. Bạn tôi còn bảo rằng, vẫn muốn được giảng bài tiếp, được hát, được múa tiếp. Chỉ từng đó thôi là chưa đủ.
Hình ảnh ở cuộc thi Nghiệp vụ Sư Phạm
Năm 2017, Cuộc thi Sinh viên nghiên cứu Khoa học Euréka được tổ chức tại TP Hồ Chí Minh. Bạn có thể tưởng tượng được cảm xúc của tôi lúc nghe tin được vào Sài Gòn không? Vui, sung sướng và hồi hộp lắm. Để được vào Sài Gòn, chúng tôi đã rất vất vả, vượt qua rất nhiều vòng loại, hoàn thành hàng loạt hồ sơ, giấy tờ chỉ để tham gia 4 ngày ở thành phố sôi động nhất Việt Nam. Điều quan trọng nhất sau cuộc thi mà chúng tôi nhận được không chỉ là sự học hỏi từ các trường bạn về nghiên cứu khoa học mà thứ mà tôi trân trọng nhất chính là tình cảm mà những “đối thủ” dành cho tôi. Chúng tôi đã có những giây phút cùng nhau khám phá Sài Gòn, đi ăn đêm ở những con phố, hay trước hôm thi vẫn còn tụ tập với nhau đàn hát. Và những chuyến dã ngoại ở Dinh Độc Lập ở địa đạo Củ Chi nữa. Đến tận bây giờ, chúng tôi vẫn là những người bạn tốt, những đứa bạn vẫn giúp đỡ nhau trong cuộc sống và trong nghiên cứu nữa. Tin tôi đi, Eureka sẽ không làm bạn thất vọng đâu, hãy cố gắng một lần được trải nghiệm nhé.
Hình ảnh tại cuộc thi Eureka năm 2017
Sẽ thật thiếu sót nếu như trong quãng đời sinh viên của bạn mà không một lần được khoác lên mình chiếc áo xanh tình nguyện hoặc tham gia vào CLB Sinh viên tình nguyện ĐHGD. Bạn còn nhớ những ngày mình đi thi đại học, cũng được các anh chị mặc áo xanh giúp đỡ hướng dẫn. Và giờ là lúc bạn sống lại trong những ngày thi vất vả đó, chỉ khác rằng giờ đây bạn đang đứng ở một vị trí hoàn toàn khác.
Hình ảnh tại buổi tiếp sức mùa thi năm 2016
Cuối cùng, điều mà tôi muốn nhắc đến đó chính là khoảng thời gian bạn được trải nghiệm làm cô giáo. Thời gian kiến tập thực tập của bạn có thể chỉ có 3 tháng hay dài tận 6 tháng như tôi, thậm chí là 1 năm như những người bạn của tôi đang thực tập tại Trường THPT Khoa học Giáo dục, Trường Phổ thông liên cấp Olympia - đó là thời gian thực sự biến giấc mơ đứng trên bục giảng của bạn nhanh chóng thành hiện thực.
Hình ảnh tại các buổi học dự án tại Trường PTLC Olympia – Nguồn : fb: The Olympia School
Trước đây, dù đi đâu, ở đâu, tôi vẫn luôn được xem như là một đứa trẻ. Được mọi người quan tâm chăm sóc và không phải lo lắng về bất cứ điều gì. Từ khi được đứng trên bục giảng, tôi đã có một trải nghiệm mới hơn khi phải gọi những “đứa trẻ” cao lớn hơn mình rất nhiều là con. Nó lạ lắm, cũng thú vị lắm. Lúc đầu chưa quen, tôi vẫn hay giật mình,. Còn giờ đây, điều đó thật thiêng liêng và nó thôi thúc giấc mơ trở thành cô giáo trong tôi trở thành hiện thực.
Chắc chắn rằng tôi không thể viết được hết cảm xúc của tất cả các bạn khi lần đầu tiên được là cô giáo. Ai đó cũng sẽ cất giấu cho mình một cảm xúc riêng. Chỉ biết rằng chắc chắn nó sẽ là một kỉ niệm mãi mãi không bao giờ quên.
Tôi biết rằng mỗi người sẽ chọn cho mình một con đường, một cách cảm nhận riêng để đi hết những tháng ngày sinh viên. Còn tôi, sống dưới mái nhà UED, tôi có những người bạn đáng quý, có những người thầy người cô luôn là bạn đồng hành cùng chúng tôi trong suốt cả con đường dài, và có những thứ quý giá không gì đo đếm được.
Cảm ơn UED đã cho tôi một khoảng thời gian đẹp và ý nghĩa nhất trong cuộc đời.
Quỳnh Chi - QH-2014-S Sư phạm Lịch sử